“Kính thưa quý thầy cô, các bậc phụ huynh và toàn thể các bạn,
Bốn năm vừa qua là một khoảng thời gian không dài, không ngắn nhưng đủ để mỗi sinh viên chúng em biết mình đang làm gì, muốn gì, đang đứng ở đâu và lựa chọn của mình là đúng hay sai. Từ những ngày đầu tiên bước vào trường, em có một chút lo sợ, một chút không chắc chắn về quyết định của mình, vì cuộc sống đại học khác xa những gì mà em biết. Mọi người hay bảo thôi cố gắng vào đại học, vào đại học học nhàn lắm, chỉ đến khi thi mới phải học chút chút thôi.
Chính vì thế, khái niệm tuổi học trò trong em toàn những điều tiêu cực, là những tháng hạ nhàn hạ, lêu lỏng. Tuổi sinh viên của em đã bắt đầu như thế trước khi mọi thứ được thay đổi ở ngôi trường này. Đại học Greenwich, Các thầy cô đã dạy chúng em rằng, đối với những điều không tốt, các em chỉ cần ngồi im một chỗ tự nhiên nó sẽ đến. Còn nếu chúng em mưu cầu những điều tốt đẹp, thì em phải đấu tranh, đánh đổi và tốn nhiều công sức. Nhưng chúng em đã không ít lần cảm thấy xấu hổ khi có tư tưởng gian lận lúc đi thi, xấu hổ khi làm bài tập không hết khả năng của mình, những lúc lười biếng, thậm chí có thể chọn cách đi chơi để cúp học… Chúng em cảm thấy xấu hổ với bản thân, với Bố Mẹ và với các Thầy Cô đáng kính! Chắc có lẽ nhờ vào những sự thay đổi trong suy nghĩ mà chúng em đã dễ dàng hơn trong việc tiếp thu những kiến thức chuyên ngành, am hiểu về cuộc sống hơn và chung sống hơn.
Và cứ thế, chúng em trải qua các lớp học tiếng anh, chuyên ngành, cho đến khi em được tham gia vào các CLB của trường, gặp được những người bạn của cuộc đời, hơn thế, chúng em là những người chị em, người anh em. Em tin rằng các bạn ở đây đều đã tìm được những người bạn thân thiết mà luôn luôn bên ta trong mọi hoàn cảnh. Điều em muốn nói đó chính là Greenwich không chỉ mang đến cho chúng ta một hành trang vững chắc cho quãng đường đời mà còn đưa đến cho chúng ta những người đồng hành tuyệt vời luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu hiểu, luôn đi cùng ta đến bất cứ nơi đâu.
Các bạn cùng khóa thân mến, để đến được ngày hôm nay, mình nghĩ cần phải có những lời tri ân và sự biết ơn.
Lời tri ân trước tiên em xin được dành tặng tới các thầy cô. Nhận được sự chỉ dạy tận tình, chúng em đã từng bước trưởng thành, nỗi hoài nghi ban đầu dần dần biến thành một niềm tin vững chắc, niềm tin mình sẽ theo đuổi ước mơ của mình, được làm những việc mình thích có thể làm những việc mà người khác không thể làm được. Chúng em còn nhận được sự quan tâm, động viên, khích lệ “Học thật, thi thật để ra đời làm thật” từ những thầy cô thân thương, tận tụy, trách nhiệm.
Bên cạnh đó, các đơn vị trong trường luôn tạo điều kiện thuận lợi giúp cho sinh viên tích cực tham gia vào các hoạt động ngoại khóa. Các hoạt động đó đã giúp chúng em có thêm môi trường phấn đấu để rèn đức, luyện tài. Công việc của các anh chị cán bộ công nhân viên của Nhà trường lại càng lặng lẽ và âm thầm hơn, những người gần gũi và luôn đồng hành cùng chúng em.
Sự trưởng thành của em và các bạn sinh viên có mặt trong buổi Lễ trao bằng tốt nghiệp ngày hôm nay chính là nhờ có sự định hướng đúng đắn của Ban lãnh đạo nhà trường và các thầy cô thân yêu. Vì vậy, thay mặt cho các bạn sinh viên khóa 3, em xin trân thành cảm ơn các thầy, các cô, các anh chị đã luôn giúp đỡ và ở bên cạnh chúng em trong suốt 4 năm qua.
Đồng hàng cùng chúng em trên cả đoạn đường đời đó chính là gia đình. Và lời tri ân thứ 2 chúng con muốn gởi đến ba mẹ, những bậc sinh thành, những người luôn bên cạnh chúng con, động viên chúng con qua những thử thách gian nan nhất. Chúng con rất biết ơn vì bố mẹ đã đưa chúng con đến với thế giới này, chăm lo từng bữa ăn giấc ngủ và ủng hộ hết mình để chúng con đạt được những thành tựu như ngày hôm nay.
Chúng con cảm ơn Bố Mẹ! Nếu Bố Mẹ cho chúng con thật nhiều tiền, thì chắc chúng con cũng sẽ tiêu hết. Cho con sự yêu thương, thì chắc chúng con cũng không biết làm thế nào để biến chúng thành những thứ của mình. Cảm ơn Bố Mẹ đã ủng hộ khi chúng con chọn ngôi trường này – nơi đã cho con một tư duy, lối sống và cách làm việc tích cực!Ngày hôm nay con thật sự rất vui và hạnh phúc, nhưng con vẫn có một chút buồn, một chút luyến tiếc, một chút hối hận. Cho phép con được gởi lời cảm ơn chân thành nhất đến một người thân yêu. Ba, một người đáng kính mà con chưa kịp nói 2 tiếng cảm ơn.
“Ở một nơi xa nào đó, con mong Ba thấy được hình ảnh của đứa con gái ba đang đứng ở đây, ngày hôm nay con đã trở thành một cô tân cử nhân rồi. Mặc dù biết đã rất muộn nhưng con mong ba nghe thấy những lời con sắp nói. Con cảm ơn Ba vì những chiếc ôm trên vai, về những chuyến đi trên chiếc xe thồ, vì những câu chuyện thú vị về cả thế giới mà ba đã kể con nghe. Con cảm ơn Ba vì đôi tay đỡ con đứng dậy khi con ngã, cảm ơn ba vì những lời răn dạy nghiêm khắc và 2 trận đòn con nhớ mãi, cảm ơn ba vì bài học làm người ba đã dạy, cảm ơn ba vì ba là tấm gương ngời sáng của con để cho con noi theo và đáng tự hào. Con cảm ơn vì những gian truân vất vả như thế, nhưng chưa một lần ba than khổ, vì con…”
“Con cũng xin lỗi Ba vì những lần con làm ba thất vọng, phải đau khổ vì con, bây giờ con biết lời xin lỗi đã quá muộn nhưng con sẽ cố gắng hành động để ở nơi đó Ba tự hào về con. Con không chắc rằng mình sẽ tốt hơn nữa mà con chỉ hứa với ba rằng con sẽ cố hết sức để tốt hơn mỗi ngày, để không phụ kỳ vọng của ba và để con xứng đáng hơn nữa với tình yêu của ba, của gia đình”
Các bạn thân mến, có thể hôm nay mình không may mắn được như một số bạn ở đây, các bạn có ba và mẹ đến để chúc mừng, hy vọng rằng các bạn sẽ trân trọng phút giây này và đừng để quá muộn như mình vì chưa kịp nói 2 tiếng cảm ơn. Mình mong rằng các bạn hãy luôn trân trọng sự hy sinh của ba mẹ và hãy đứng lên hành động, đừng để vụt mất phút giây nào nữa.
Và Lời cảm ơn cuối cùng chính là dành tặng cho tất cả tân cử nhân chúng ta bởi chúng ta đã luôn cố gắng, đã không bỏ cuộc, và đã luôn đi cùng nhau đến ngày hôm nay. Các bạn cùng khóa thân mến, thật khó khăn nếu chỉ bước đi một mình. “Nếu muốn đi nhanh thì hãy đi một mình, muốn đi xa thì phải đi cùng nhau”.